Home Mr Old Man Articles Mr. Old Man không nghiện cà phê!?

Mr. Old Man không nghiện cà phê!?

10 min read
0
1
28
Cô hàng cà phê ở Luang Prabang

 Đặt câu hỏi vậy cho có vẻ… nghiêm trọng, chứ thật ra nếu đã gọi là nghiện thì thường khó bỏ. Còn Mr. Old Man thì khác. Muốn bỏ là bỏ được liền, không luyến tiếc, không day dứt, không cần cai nghiện gì ráo trọi.

Mr. Old Man bắt đầu uống cà phê – và cả hút thuốc – khá muộn. Mãi tới năm nhất đại học mới tập tành hút thuốc, và dĩ nhiên “đi kèm combo” là cà phê. Thuốc lá thì bỏ cái rụp hơn 20 năm trước (bỏ một phát ăn ngay). Còn cà phê… tính ra cũng đã theo Mr. Old Man mỗi sáng ngót nghét 45 năm rồi.

Nhắc tới cà phê là tự nhiên nhớ Huế.

Hồi đó đi học, sáng nào trong túi có tiền là ghé quán cà phê trên đường Bến Nghé, gọi một ly cà phê kho. Cà phê không pha máy, không phin inox bóng loáng. Cô chủ quán rót cà phê ra cái vá nhôm, đặt lên bếp than cho sôi lên. Khi mùi thơm bốc lựng mới đổ ra cái ly sứ nhỏ xíu. Mr. Old Man uống tới giọt cuối cùng, tuyệt đối không uống trà tráng miệng — sợ cà phê… tụt hết xuống bao tử. Uống xong là lững thững ghé thư viện đọc sách, chờ nhà ăn ký túc xá mở cửa cơm trưa. Bần rứa đó!

Ly cà phê đen nóng chỉ 1,5 đồng. Trong khi đó, một ly nước chanh tới… 3 đồng (hồi đó đường, chanh đều mắc mà!). Có lần đi cà phê với bạn gái (tiếc là không phải người yêu), Mr. Old Man phải tính toán trong phạm vi 5 đồng còm cõi: bạn gái uống nước chanh, mình uống cà phê; còn dư đúng 5 hào — vừa đủ  vài điếu thuốc Đà Lạt. Bần thiệt, chớ không phải bần vừa vừa đâu!

Ở Huế, buổi tối muốn uống cà phê thì hay ghé quán 54 Lê Lợi — lý do chính là… cô cashier dễ thương. Buổi sáng thì ghé cà phê Tổng Hợp, ngồi nghe đi nghe lại mấy bài nhạc tiếng Anh suốt cả tháng, hát thì vẫn sai be bét. Mãi sau này có lời in ra mới biết mình hát… trật từ đầu tới cuối. Được cái là khách quen nên lúc nào cũng được mấy em ưu tiên, vừa thấy mặt là phục vụ liền.

Sau này đi dạy ở Quảng Ngãi, có ngày Mr. Old Man làm hai, ba cữ cà phê. Thời đó, mấy băng cassette nhạc ngoại như Lobo, ABBA, The Beatles, Bee Gees, Cher… quý hơn vàng. Ông chủ quán cà phê đường Nguyễn Nghiêm hễ có băng mới là khoe hăng lắm, mở to hết cỡ cho khách nghe ké.

Mr. Old Man không phải người uống cà phê cầu kỳ. Nhưng phải là thứ cà phê “uống được”. Từ ngày nghỉ hưu, Mr. Old Man chuyển sang uống cà phê đen không đường nên… hơi kén. Hoặc là cà phê tự pha ở nhà, từ cà phê bột nguyên chất thằng em gửi từ Buôn Ma Thuột xuống. Hoặc là cà phê Highlands. Mấy quán khác uống đen nóng không đường là chịu chết — vì hình như họ pha trộn thứ gì đó rất… khó chịu.

Cà phê Highlands thì ngon, nhưng ghét nhất là uống bằng ly nylon, lại pha cứng nhắc, không theo gu khách. Mr. Old Man thường uống Highlands ở quán Traditional Café (hồi trước là cơ sở nhượng quyền của Highlands). Ở đây có cô đứng quầy đã 15 năm pha chế cà phê, từng làm cho Highlands ở Indochina Tower. Thành ra Mr. Old Man được phục vụ đúng bài: cà phê đen nóng cỡ vừa, thêm chút nước sôi, uống bằng ly sứ — ngon thiệt tình. Tuần vài ba bữa sáng vẫn ghé đây, riết rồi thành thói quen.

Vậy Mr. Old Man có nghiện cà phê không?

Chắc là không.

Chỉ là… quen uống thôi. Mà quen mấy chục năm rồi, bỏ thì bỏ được, nhưng thôi — tội gì !

____

Mr. Old Man, 17.12.2025

At Traditional Café

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Load More Related Articles
Load More By Mr Old Man
Load More In Articles

Check Also

Fire, General Average, and LC Obligations

Can Documents Still Be Presented — and Should the LC Be Amended? Intro  In international t…